Khúc chiều
(Viết sau khi gặp lại anh BH - hỏi thăm chị ba Kim Ngọc)
Rơi rơi hoa trắng bên đường
Hồn hoa vương nắng chiều tương tư chiều
Gió chiều đường vắng hoang liêu
Nghe hơi sương lạnh, chuông chùa đâu xa.
Mai kia mốt nọ chiều tà
Em về có nhớ nhà mình đâu chăng?
Bến sông hoa đã héo tàn
Em ơi anh vẫn chờ em vườn đào!!
Chừ thôi còn lại hương sầu
Em còn đan áo cho người em thương?
Nơi nao em hỡi còn vương
Nhớ về chốn cũ lòng xao xuyến lòng.
Đường trăng phố cũ sáng sao
Một mình lặng bước nghiêng chao phố nhà
Chim đêm ăn trái sung già
Lá rơi rụng xuống vang lời ca xưa
Lưa thưa ngọn trúc hiên mưa
Nhìn xem thử bóng Ngọc ngà ẩn đâu
Mãi tìm tính chuyện mai sau
Ai ngờ ai biết thị rơi túi nào.
Thoảng hương thị, trắng chiêm bao
Trắng thêm mái tóc dài ngày lao đao
Em đi đường ẩn lời chào
Hướng về phố cổ sông trào nhớ thương.
Anh chờ em mãi bên đường
Lá cây muối đổ sầu vương tay dài
Bóng chiều rơi mãi
mòn vai
Mây đan mấy lớp ngày dày nhớ thương.
Tháng giêng chiều trắng mây thưa
Anh đi tìm mãi nguyên tiêu thuở nào
Chùa xưa hạc đã qui đầu
Anh về bến đục rầu rầu nhớ mây.
Tháng hai trăng lặng bờ tây?
Em qua bến mộng, nơi này anh say
Đêm đêm anh vọng thôn vàng
Ai đem con sáo sang ngang bẽ bàng.
Tháng ba qua ải mù sa
Thuyền ra biển lớn sóng vần nối trôi
Khăn choàng áo khoát rộng hơi
Làm sao đủ ấm em ơi ngày dài.
Tháng tư trời trở gió nồm
Thổi qua sân trước nhà ai ngại ngùng
Lỡ khi mây trắng hóa đồng
Có còn áo lượt khăn là theo em
Tháng năm nhớ nắng trưa nồng
Nhớ con nước lớn nhớ bờ cỏ xanh
Nhớ con đường nhớ hàng cau
Nắng mai rồi lại nắng chiều lao xao
Tháng sáu sao rụng bờ ao
Nhớ con trăng khuyết nhớ lời hứa hao
Hôm, Mai, Khuê, Nữ, Ngân Hà
Nhà xa mái lạc biết về nơi đâu?
Tháng bảy trời đổ mưa ngâu
Mong sao ô thước bắt cầu sang sông
Sông Ngân thay trắng đổi hồng
Mưa rơi mưa đọng trên sông hơi hàn
Tháng tám ben bén heo may
Em qua bến lạ, bến xưa anh chờ
Sương trên mặt nước mù mờ
Dáng ai ẩn hiện giữa bờ nước xanh.
Tháng chín phím lạnh tay đàn
Giọt rơi giọt đọng vương tà áo em
Áo em từ độ thu tàn
Vạc nghiêng vai đổ dây chùng ai nâng
Tháng mười gió gọi phùn mưa
Sầu đông hoa tím tím trời nhớ nhung
Bến sông con nước trùng trùng
Nơi con bến cũ đông về lạnh chăng?
Mười một tháng cũ năm năm
Anh theo bén gót, em nhìn ngoảnh ngang
Pháo hoa không nổ dây tràng
Lòng anh nổ với muôn vàn lửa kim.
Tháng chạp phố cũ chong đèn
Giăng mây giăng gió đón ngày sơ ban
Anh chừ tay nhặt lá bàn
Nhuộm nâu tấm áo em đan dỡ chừng.
Em ơi năm tháng không dừng
Giếng xưa ai múc, ao xưa ai đào
Chiều chiều ra đứng hiên tây
Ao xưa, giếng cũ em còn soi gương?